Cười trong vòng tay mùa xuân

 Cười trong vòng tay mùa xuân




 Những chiếc đèn lồng cho lễ hội ngắm hoa treo dọc hai bên đường và xung quanh thành đã được tháo dở. 
 Hoa anh đào đã rụng, làn gió nhẹ mang theo hương thơm tươi mát của cây xanh. Bầu trời không một gợn mây, màu xanh vô tận. Mặt trước của toà thành Sasayama được tưới tắm bởi ánh mặt trời rực rỡ. Nó có thể mát lạnh một chút khi gió thổi, với cỏ xanh, hoa bồ công anh vàng.  
- Hoa thật dễ thương.
Tô Ra đặt cánh hoa anh đào phớt hồng vào giữa hai lòng bàn tay và lắc lư trong gió. Con lặp đi lặp lại từ " dễ thương " với đôi mắt long lanh.
 Nàng thích nơi đây, bước ngang qua với chiếc camera trên tay và nụ cười trên môi. Không phải vì mới hai tuổi mà Tô Ra không biết phải làm gì. Kể từ khi con cảm nhận được niềm hạnh phúc khi được chậm rãi thưởng thức món dâu tây yêu thích ở đây, con luôn trèo lên chiếc ghế dài bằng gỗ lớn mỗi khi đến đây. 
- Dâu tây thật ngon.
- Tốt quá Tô Ra nhỉ.

 Nàng nhặt một cánh hoa anh đào trên lòng bàn tay và thổi nó bay lơ lửng, trông nó rất đẹp với sắc hồng độc đáo của hoa anh đào. Lẽ ra nó vẫn là khung cảnh như trước đây, nhưng bây giờ có Tô Ra ở đó, nó giống như một thế giới hoàn toàn khác, và trái tim nàng bắt đầu lấp lánh. 

Đăng nhận xét

0 Nhận xét