Một nơi nào đó, trong một thành phố xa xôi

 Một nơi nào đó, trong một thành phố xa xôi



     Vào thời điểm nàng tỉnh dậy, tuyết, chỉ mới lấp lánh nhẹ, lần lượt bắt đầu rơi xuống đất,  tăng dần về số lượng và trọng lượng. Nếu không có đồng hồ, sẽ không biết được mấy giờ, vì bầu trời bị bao phủ bởi những đám mây xám dầy. 
      Cảm xúc mãnh liệt đẩy cơ thể, đôi chân cố bắt kịp trái tim lập dị hướng về phía cửa chính. Khoảnh khắc mở cửa, làn gió lạnh quấn lấy cơ thể nàng. Nếu bạn hít thở sâu, phổi cũng sẽ bị đông cứng lại. Vội đóng cánh cửa, nàng ngoan ngoãn gật đầu với giọng hỏi:
     - Em muốn uống chút gì không?
      Chiếc cốc nàng được trao rất ấm, truyền nhiệt vào lòng bàn tay. Nếu bạn đưa miệng vào mà không cần nhìn bên trong, bạn có thể nghe mùi xộc vào mũi. Sữa tươi. Nàng mỉm cười hạnh phúc. 
       Anh cuối xuống bụng nàng và nhẹ nhàng đưa tay chạm vào Tô Ra, con cố gắng di chuyển cơ thể: 
      - Ah ah Tô Ra, Tô Ra. 
      Kết thúc bằng thật nhiều nụ hôn lên bụng và tiếng cười khúc khích của nàng, anh nhẹ nhàng tiến đến bếp để làm đồ ăn cho hai mẹ con.
       Tô Ra nằm im, có vẻ tiếc nuối một chút, cảm giác một cơ thể to lớn, một bàn tay to lớn xoa đầu mình khiến con phấn khích. 
       Như anh đã yêu nàng, như một lẽ tự nhiên, tình yêu con dành cho anh đã trở thành nụ và nở những cánh hoa rực rỡ. Tô Ra chỉ là một thiên thần nặng 2,3 cân, con không tự tin rằng con sẽ là một cậu bé ngoan. Nhưng Tô Ra vui vì là con của ba, ba là người đã chọn mẹ cho giấc mơ của cuộc đời, và bây giờ Tô Ra cũng là một thành viên trong giấc mơ đó.
       Tô Ra muốn nói với ba rất nhiều điều, lúc này liệu cảm xúc này có truyền đạt đến được cho ba. Cảm ơn ba vì vô số kỷ niệm đẹp và nhiều tình yêu.

Đăng nhận xét

0 Nhận xét