Còn thương rau đắng mọc sau hè
Đã bước qua tuổi ba mươi, có thể nói là gần nữa đời người, mà sao nàng vẫn chưa chịu già? Có phải vì trong trí nhớ của nàng thì mẹ vẫn là người phụ nữ với mái tóc ngắn xanh đen, tươi vui ngày nào. Và dĩ nhiên cậu Dinh người anh cả trong gia đình vẫn chỉ là anh học sinh Quốc Học thuở ấy. Chàng trai với thân hình nhỏ nhắn, khuôn mặt với những đường nét phúc hậu đó đang ngồi đọc sách dưới tán phượng hồng. Được bao quanh bởi những bức tường lửa rực rỡ, hừng hực của tuổi trẻ. Nơi những án văn thơ gieo mằm và nở hoa trong tâm hồn, chàng trai Huế mộc mạc chân chất cứ thế trưởng thành theo bao mùa lá đổ. Đôi mắt cậu buồn hiu phiêu lưu rong chơi
Chái bếp hiên sau cũng ngọt ngào một lời cho nhau. Đêm hè được nhắc nhở nhờ những chú ếch con vừa rụng chân, loi nhoi leo lên khỏi bờ ruộng ẩm ướt, mơn mởn cỏ non. Chúng phát ra những tiếng vang vọng cả cánh đồng, quấy nhiễu bài hát của bầy dế choắt đang tung tăng gần đó. Anh nhổ cho nàng vài sợi tóc bạc thì nàng mới như sực tỉnh, bàng hoàng nhận ra tóc mẹ đã pha sương, và mái đầu của cậu đã hoá mây trắng.
Xin sống lại tình yêu đơn sơ rong chơi. Những ngày đầu chừa ba vá muỗng dùa. Đường mòn xưa dãi nắng dầm mưa. Xin nắng hạ thôi buồn để mình ngồi nhớ lũy tre xanh dạo quanh Khung trời kỷ niệm chợt thèm rau đắng nấu canh. Tiếng nói của Cậu như vẫn còn đâu đây, trong đêm dài bất tận nàng đã mơ về chuyến hành trình xa lạ. Rồi chúng ta sẽ về đâu khi kết thúc hành trình của sự sống, giờ đây câu hỏi ấy đã không cần lời giải đáp. Lí do mà Cậu được sinh ra là làm người anh hiền hậu của mẹ, làm người chồng tốt của mợ Vui, là người ba vĩ đại của con cái và là người Cậu mẫu mực của nàng. Nàng nghe rõ tiếng cựa mình của những mầm măng ngoi mình lên khỏi mặt đất, ở bên kia khu vườn sự sống vẫn đang từng giờ sinh sôi. Ngọn gió thời gian rồi sẽ cuốn trôi hàng lệ của sự mất mát hôm nay, tình yêu trong trái tim của mỗi người sẽ chữa lành vết thương ngày hôm nay.
0 Nhận xét