Suối xanh

 Suối xanh



 Mùa hè năm 19 tuổi anh và em gặp nhau dưới ánh nắng chiều ấm áp bao phủ lấy không gian. Em chẳng nhớ rõ về mắt, mũi hay khuôn mặt anh, chỉ nhớ là anh cứ cười suốt và đó là nụ cười đẹp nhất em từng thấy trong cuộc đời. Để rồi mỗi tối em đứng tựa lang cang trò chuyện cùng anh suốt canh thâu, anh vẽ cho em khung cảnh của núi rừng, với những đêm tỉnh mịch thấp thoáng bóng dáng người lính đang canh gác bảo vệ quê hương. Em hỏi anh có sợ ma không? Là khi em đang ngồi trên giảng đường trong khi anh và các đồng chí áo ướt đẫm mồ hôi trên thao trường giữa cái nắng thiêu đốt. Em hỏi anh có mệt không? Anh kể cho em nghe mùa này những quả sim chín tím biếc trên sườn đồi. Em hỏi anh có thể cho em được hái sim không? Và khi anh được về phép. Em hỏi anh có thể ở bên em suốt thời gian đó hay không?... Những tháng năm thanh xuân đó ta cứ thế ở bên nhau, nhẹ nhàng như cơn gió mùa hè, không gượng ép cũng chẳng ngại ngùng. 

Đăng nhận xét

0 Nhận xét